Liên Hương

MỘT THOÁNG QUÊ NHÀ





Vầng nắng nhạt gieo mình vào cỏ rối
Đã hạ chưa mà sen ngát bên hồ
Cò chấp chới vội vàng đôi cánh mỏi
Dăm cánh diều theo triền gió nhấp nhô

Cánh đồng xanh rì rào muôn sóng lúa
Đàn trâu bò thủng thỉnh bước ven đê
Làn khói nhẹ khẽ vờn bên mái rạ
Lửa bếp reo vui đón bước chân về

Ta xa quê bao năm dài rồi nhỉ
Mỗi mùa về còn thương mãi rạ rơm
Thương luống cày quánh màu bùn mùa ải
Thương ngọn đòng đòng tối ngủ còn thơm

Ơi quê nhà hiền lành trong dáng mẹ
Lắng bão giông vang vọng những lời cha
Cánh võng nhỏ ru hời bao thế hệ
Để một ngày lớn dậy bước chân xa…


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 12 tháng 3 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "MỘT THOÁNG QUÊ NHÀ"